Có lẻ tôi là một trong số rất ít những người không may mắn được hưởng Tình Phụ Tử. Mãi đến khi có được cháu bé đầu đời, tôi mới hiểu thế nào là Tình Phụ Tử. Nhưng vì không có bất kỳ một kỷ niệm nào về phụ thân, tôi sống với Mẹ! Vì vậy, trong những bài viết tôi đều kính dâng Người Mẹ của tôi. Mỗi lần nhớ đến Mẹ là mắt tôi rưng rưng lệ.
Mùa Vu Lan lại đến, trong niềm đau của người bất hạnh mồ côi cha trước khi lọt lòng Mẹ. Và cũng trong niềm đau, niềm bất hạnh của phụ thân bị số phận tước đoạt "Quyển được dưỡng nuôi và bảo vệ cho con mình", tôi kính mời quý bạn chia sẻ cùng tôi tâm tình nầy trong Mùa Vu Lan báo hiếu.
Xin chúc mừng cho những ai được bảo vệ con, và những ai được song thân bảo vệ.
Kính
Tống phước Hiến
******************************************
Thuở mới biết, điều đầu tiên con biết,
Là mất Cha, là không chỗ nương nhờ.
Con yếu đuối, tuổi thơ ấu dại khờ,
Bị vùi dập giữa biển đời sóng dậy.
*
Như con thuyền, cần mái chèo đưa đẩy,
Như măng non cần dưỡng thuở ban sơ.
Con thèm khát, từ độ ấy ngây thơ,
Bởi chới với giữa giòng đời biển lận.
*
Mẹ còn đó nhưng phong ba lận đận,
Mưa nắng sớm chiều, tần tảo áo cơm.
Lúc vắng lạnh, thèm tay Mẹ nồng thơm,
Con lại ước phương trời xa viễn mộng.
*
Ai đã cướp cánh đại bàng uy dõng,
Của đời con làm choáng váng thân con?
Bởi hứng chịu bao man trá roi đòn,
Con lại tiếc về tình Cha bất tận.
*
Con cảm nhận bên kia Ba sầu hận,
Ba hiểu rồi, chuyện ly hợp, tử sinh.
Nhưng thương con đau phân lối rẽ tình,
Nên Ba cứ theo hoài chân con bước.
*
Vấp ngã mãi, có lần con bạc nhược,
Muốn xuôi tay giao phó lẻ cơ trời.
Ba vội đến, thâm thỉ vạn ngàn lời,
Con lại đứng, lại lao về phía trước.
*
Con đã khóc, cứ mỗi lần ngã trược,
Tủi mồ côi, thân lạc lỏng bơ vơ.
Tủi chim non, khi tuổi dại ngây ngô,
Ðã hứng chịu trận roi đời rớm máu.
*
Nay con hiểu chuyện cõi đời nương náu,
Nay con hiểu chuyện cõi đời nương náu,
Chuyện hơn thua, chuyện thành bại, nhục vinh.
Lòng sám hối về thuở ấy vô minh,
Nên lại dậy thương tình Cha quá đổi.
*
Nay con mỏi cánh phiêu bồng trôi nổi,
Tuổi xế chiều ôn cố sự đi qua.
Ba trên cao với muôn vạn màu hoa,
Con cúi lạy, với triệu lần thương kính.
*
Quyết hướng thượng, chọn đường đi minh chính,
Vì thương Ba, con vinh sáng danh Ba,
Nhớ thương Ba, xin dâng cúng tuần trà,
Ðể tiển biệt, hồn Ba thăng Tịnh-Ðộ.
*
Thôi Ba nhé, vấn vương chi sướng khổ,
Hợp rồi tan, lưu luyến mãi làm gì.
Ðây hương hoa, con kính tiển Ba đi,
Nơi Ba đến, nơi vô cùng tinh khiết.
Little Sài Gòn, Fatherday 2.011
Tống-Phước-Hiến
No comments:
Post a Comment