Tuesday, August 2, 2011

Ơn Me

Tống phước Hiến




Từ độ tuổi còn măng non thơ dại,
Đã cảm buồn thân phận trẻ mất cha.
Con lớn lên đắm mình trong biển mẹ,
Mẹ nâng con bằng đôi cánh tay già.
                      *
Thưở ấu thơ vừa bước vào niên thiếu,
Chiếc thuyền nan mưa bảo đẩy ra khơi.
Con ngơ ngác dập dềnh theo sóng cả.
Thân lạc loài đành khoát áo mồ côi.
                    *
Lâm khổ nạn nước mắt ràn tuổi ngọc
Giữa cuồng phong con ngụp lặn chơi vơi.
Bóng mẹ hiền mờ sương theo lệ nhỏ
Phận bơ vơ trôi nỗi với chợ đời.
                   *
Nhưng thương mẹ, con lau khô giòng lệ
Đứng thẳng người thắp đuốc đến tương lai.
Bao tủi nhục cơ hàn gây phẩn hận
Giục trí con nuôi ý chí miệt mài.
                  *
Năm tháng qua, nhiều lần con ngoảnh lại
Vẫn cao đầu ngẩn mặt với thế nhân.
Chỉ thương mẹ cuộc đời bao bi lụy
Dáng mẹ gầy chuyên chở những bâng khuâng.
                  *
Sáu mươi sáu tuổi đời, tóc ngã trắng
Vẫn nhớ hoài độ ấy tuổi xanh non.
Vẫn cứ thèm được mẹ hôn lên má
Vẫn không quên hương mẹ của đời con.
                  *
Chiều hôm nay, ngồi ôn bao ký sự
Biết khổ sầu làm thân mẹ héo hon.
Biết nghiệt ngã phủ cuồng phong quanh mẹ
Biết thương con giông tố, mẹ không sờn
                  *
Như lệ thường ngày Vu Lan giỗ mẹ
Lại đến chùa, lại nhận đóa hồng tang!
Nhưng mẹ ơi, hoa hồng tang đã đổi
Mẹ vẫn còn, con nhận đóa hồng vàng!
                *
Trước ảnh mẹ, tạ ơn đời rộng lượng
Đã cho con đủ sức bước vào đời .
Con đứng thẳng theo hoài mong của mẹ
Chợt thấy đời chỉ là một cuộc chơi.
                *
Xin cám ơn người bạn đời chung thủy
Cám ơn con, quà tặng của Trời ban.
Xin tạ ơn tình thế nhân thân ái
Ngực tôi nay lấp lánh ánh hoa vàng.

Viết nhân ngày Vu Lan 2010
Cũng là ngày húy giỗ hai đấng sinh thành

                                Tống Phước Hiến

AttachmentsDownload All PG nhacTamsunguoicaihoatrang.mp3

No comments:

Post a Comment