Saturday, December 3, 2011

Ngôn Ngữ Thường Ngày


Tống phước Hiến

Ngôn ngữ là phương tiện thiết yếu trong cuộc sống, có nhiệm vụ miêu tả sự kiện, sự vật, và chuyên chở tư tưởng, tâm tình của con người. Ngôn ngữ còn được dùng để nhận diện, để chấp nhận hay phủ nhận, kính trọng hay miệt thị, tôn vinh hay triệt hạ giữa gian dối và sự thật, giữa phi nghĩa và chính nghĩa mà con người thấy cần phải chọn lựa, phải bày tỏ thái độ, hoặc phải có hành động hầu xứng đáng với nhân cách của mình.
Từ nhận thức ấy, chúng ta thử nhìn lại ngôn ngữ của một số (xin nhắc lại là chỉ một số chứ không phải là tất cả) cá nhân, hay tổ chức, cở sở doanh nghiệp đang sinh hoạt dưới nhiều dạng thức như báo chí, phát thanh, truyền hình…. Nhờ nghề nghiệp, họ thường được quần chúng đồng hóa họ với trí thức, đảm nhận vai trò hướng dẫn dư luận . Điều đáng phàn nàn là họ không quên phủ rắc màu mè quanh họ cái mà họ gọi là trung thực, vô tư, để ngụy biện cho những gì mà họ đã giúp cho cộng sản từ một bọn thảo khấu gian manh tội đồ trở thành bậc chính danh.
Ðáng lẽ điều cần nhớ nhất là họ đang mang thân phận ly hương, họ đã bị cộng sản tước đoạt các quyền căn bản của làm người, và họ đang nhờ sự bảo bọc nâng đỡ của cộng đồng tỵ nạn cộng sản, thì điều này họ lại…... quên !
Trên căn bản lịch sử, ai cũng phải nhìn nhận công lý sau đây :
1/- Trước kia, không thể gọi cộng sản là Chính Quyền Việt Nam, vì tiên khởi đảng cộng sản Việt Nam đã cướp đoạt chính quyền bằng bạo lực và gian trá, nên chân dung thật của chúng là “bạo quyền cộng sản Việt Nam”.
2/- Bây giờ, cũng không thể gọi cộng sản là Chính Quyền Việt Nam, vì chúng vừa xử-dụng bạo lực, vừa gian xảo trí trá. Quyền lực chính trị của chúng được hình thành, xây dựng và bảo vệ bằng thủ đoạn đê hèn, lưu manh và áp đặt, nên bản chất thật của chúng là "ngụy quyền cộng-sản Việt Nam".
Cộng sản Việt Nam không những miệt thị Dân Tộc Việt Nam, mà còn thách-thức cả nhân loại bằng Ðiều 4 của cái gọi là Hiến Pháp, một đoạn luật bất lương nhất của loài người, công khai xác định chính chúng mới là chủ nhân ông duy nhất của Ðất Nước Việt Nam. Ai đó muốn được chia phần, được an nhàn và sung túc thì trước hết phải là đảng viên cộng sản. Quyền lợi, quyền lực sẽ được chia phần theo tỷ lệ thuận mà phần vốn là mức độ tự hủy dịêt nhân cách của chính mình.
Ðối với Cộng sản Việt Nam, bất cứ kẻ nào dám nhìn lại Lương Tâm, dám hỏi về tính Tự Trọng, về Tình Tự Dân Tộc thì lập tức người ấy sẽ bị kỳ thị, sẽ trở thành kẻ phạm pháp, sẽ bị liệt vào thành-phần “Nguy Hại Cho An Ninh Quốc Gia” và đương nhiên sẽ bị hành hạ trả thù, tù đày, thậm chí có thể bị thủ tiêu. Những Dương Bạch Mai, Hữu Loan, Trần-Dần, Nguyễn-hữu-Ðang, Phan-Khôi, Trần Khánh Giư tức nhà văn Khái Hưng, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Phùng Quán, Lưu quang Vũ... ngày xưa ; và những nhân vật hôm nay, đang trong tầm ngắm của cộng sản, như: …Nguyễn-Minh Cần, Ðỗ Trung Hiếu, Phạm Quế Dương, Bùi Minh Quốc, Hà Sĩ Phu, Lê thị Công Nhân, Cù Huy Hà Vũ, Phạm thị Thanh Nghiêm, cụ Lê Quang Liêm lãnh tụ Phật Giáo Hòa Hảo, Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Mục Sư Nguyễn Hồng Quang, Đức Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ,.., đủ để chứng-minh.
Trong các cuộc gọi là bầu-cử, cộng-sản biến người dân thành những sinh vật “bất tri”, “bất trí”. Bầu cử chỉ là hành động nhằm mục-đích hợp-pháp-hóa vị-trí quyền-lực cho bọn cai thầu, đầu đảng Mafia cộng sản Việt Nam. Núp dưới chiếc áo của cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, cộng sản đã chấm định, áp đặt nhân sự.
Ai còn chút lương tâm mà dám làm chứng nhân nhìn nhận rằng: Cộng sản tổ-chức bầu cử trong sạch, tự do và công bằng như chúng thường rêu-rao !?
Câu trả lời dứt khoát và mạnh mẽ rằng là KHÔNG!,
Bởi lẻ rất dể hiểu. tính đặc thù của cộng sản là gian dối và tàn độc, gian manh,và kiêu căng, hống hách, và dâm loạn và nhất là thích đày ải, thích giết người. Nhà văn Nguyễn Tuân đã từng nhìn nhận rằng, nhờ biết sợ mà ông ta mới sống sót, nhạc sĩ Tô Hải cuối đời mới dám xác nhận mình là “Thằng Hèn” (tên một tác phẩm tự truyện của nhạc sĩ Tô Hải).
Dưới sự cai trị của tập đoàn thảo khấu cộng sản thì xã hội Việt Nam phải bị hèn hóa . Con người người sống trong xã hội nầy phải bị biến thành những kẻ nô lệ cho thèm muốn vật chất, cho dâm loàn nhục dục, cho sự khuất phục bạo lực và cường quyền. Cộng sản không cho phép những giá trị làm người được tồn tại chứ đừng nói đến phát triển., Vậy tập đoàn gian manh cộng sản làm sao được gọi là CHÍNH QUYỀN hay CHÍNH PHỦ?
Do đó, dứt khoát không bao giờ cộng sản được xem là đại diện cho Nhân dân Việt Nam để thủ giữ trách nhiệm một Chính Quyền đích thực là : TỪ DÂN, DO DÂN và VÌ DÂN. Giá trị bọn chúng chỉ là giá trị của bọn cướp sơn lâm thảo khấu, là bọn bạo quyền Mafia đỏ.
Cộng sản Việt Nam và Nhân dân Việt Nam mãi mãi là đối cực, là đối kháng. Cộng sản cần phải hèn hóa người dân, biến người dân thành dân nô lệ để thống trị. Người dân cần tiêu diệt cộng sản để được quyền làm người, được trở thành NGƯỜI
Vì vị trí địa lý đặc biệt của Việt Nam, vì một số tài phiệt thế giới coi túi tiền nặng hơn lòng nhân ái, vì một số người ngoại quốc nhìn cộng sản theo kiểu “nhìn bụng ta suy ra bụng người” nên chưa hiểu mặt thật cộng sản và nhất là vì một số kẻ khoát áo tỵ nạn nhưng tâm địa thuộc loại thương lái vô lại mà hiện nay cộng sản còn khả dĩ tạm thời đủ hơi sức kéo dài cơn hấp hối. Ngày nào cộng-sản Việt Nam còn thở thì ngày ấy Dân Tộc Việt Nam còn quằn-quại, lầm than !
Xin nhớ rằng chúng ta là những người may mắn vượt thoát khỏi bàn tay cộng sản đẫm máu, đang được sống tự do no đủ, đang là phát ngôn viên cho đồng bào trong nước để tố cáo cộng sản, để phủ nhận vai trò “Chính Quyền” mà cộng sản mạo nhận ra trước công luận, trước thế giới! Những người Việt Nam chân chính vô cùng buốt trí, nhức tim khi nghe, khi đọc do bất kỳ ai viết, hay trình bày về một sự việc, một vấn đề mà lại dùng chữ như là Thủ Tướng Việt Nam, Chính Phủ Việt Nam, Quốc Hội Việt Nam...mà thiếu đi túc từ ngụy quyền hay bạo quyền … cộng sản Việt Nam. Xin hãy tôn-trọng sự thật, xin hãy chia xẻ niềm thống hận của đồng bào và xin có chút tự trọng còn sót lại cuối cùng trong lương tâm của quý vị để ghi thêm cho đúng bản chất của chúng là... Cộng-sản Việt Nam (CSVN), ví dụ như : Thương-ước Mỹ và CSVN, Thủ-tướng CSVN, cái gọi là Quốc-hội CSVN...xin đừng xem hay đồng hóa bạo quyền cộng sản trở thành Chính Quyền chính danh để vô tình biến bọn thảo khấu cộng sản trở thành chính danh và tạo cơ hội cho bọn thảo khấu nầy có tính chính thống - dù chỉ là ngôn ngữ.
Chúng tôi là những độc giả, thính giả, khán giả của quý vị, chúng tôi mong muốn và thĩnh cầu quý vị: Xin hãy đứng chung với chúng tôi.! Xin quý vị đừng quên những đau-thương tang-tóc, mà cộng sản đã, đang, và vẫn còn phũ phàng giáng xuống quê hương chúng ta. Xin đừng vì danh lợi phù vân, xin đừng khiếp nhược bán rẻ lương-tâm, phủ-nhận sự thật, gán ghép hoán đổi từ tên bất lương, bất chính, vô luân thành bậc Chính-Nhân ! từ bọn thảo khấu trở thành chính thống. Xin hãy nhớ rằng chúng ta là những nạn nhân, những người Tỵ-Nạn Cộng-sản, đang nương tựa, nâng đỡ nhau cùng sống cho đúng nghĩa CON NGƯỜI, Quý vị là tiếng nói của chúng tôi, và chúng tôi là đôi tay của Quý vị.
Xin đừng quên một sự thật vô cùng bi hài đau nhục đang diễn ra tại Việt Nam, sự thật phi luân lý, phi nhân cách lại được xem như việc bình thường, sự thật đó là: Dưới sự thống trị của vộng sản, tại Việt Nam ngày nay, những người nói được thì ngòi bút đã bị quyền lợi và hèn nhát bẻ cong; những người thèm khát muốn nói thì ngòi bút đã bị cộng sản nhốt vào trại giam.
Xin mạo muội hỏi với giới trí thức hải ngoại, nơi cộng sản Việt Nam không thể đưa búa liềm đe dọa, trừ khi nạn nhân vì quyền lợi mà bất cố liêm sĩ để xin được tình nguyện trở thành nạn nhân cho bọn thảo khấu vộng sản rằng: Quý vị có cam lòng khuất phục ngụy quyền cộng sản không?
. Lịch sử đã chứng minh rằng KHÔNG. Ngay cả trí thức đang phải sống trong gọng kềm oan nghiệt của tập đoàn ác đảng Mafia cộng sản Việt Nam, cũng đã hét to rằng họ KHÔNG khuất phục cộng sản..
Bài viết nầy không có ý “chẻ sợi tóc làm tư”, chỉ ước mong quý vị có trách nhiệm lưu tình cho, xin đừng tạo bất cứ điều gì có lợi cho cộng sản.
Chúng tôi quyết liệt phản đối những kẻ nào manh tâm lợi dụng sự dễ-dãi của mọi ngưòi để thực-hiện thủ đoạn "lâu ngày chầy tháng”, gieo vào chúng tôi những từ ngữ nhằm hợp thức hóa chính-danh cho bọn Cộng sản.
Bọn cỏ đuôi chó đừng xử dụng ngạn ngữ: "cứt trâu để lâu hóa bùn !" nhằm hợp thức chính danh cho bọn thảo khấu cộng sản Việt Nam.
Lịch sử Việt Nam là lịch sử của một trong những dân tộc có sức đề kháng cao nhất, mạnh mẽ NHẤT, quyết liệt NHẤT và bền bỉ NHẤT vì nếu Dân Tộc Việt Nam không có những cái NHẤT đó thì Tàu cộng và Việt cộng đâu phải lo sợ run rẩy trước những cuộc biểu tình từ trong nước ra đến hải ngoại.
Vậy sá gì chút bợn cặn mà sao có kẻ cúi đầu rạp mình tuyên xưng chính danh cho bọn thảo khấu cộng sản?.
Xin đừng quên có những nấm mồ mà khách lữ hành phải nhăn mặt khi nhìn thấy tên ghi trên bia mộ, vì đó là tên của kẻ trước đây đã khước từ làm người để xin trở thành tên lâu la trong ác đảng thảo khấu cộng sản Việt Nam.
Xin hãy lưu tên trên bia mộ, mà người đọc nghiêng mình, tên của người dưới mộ bất tử trong giòng sinh mệnh Dân Tộc.


Tống phước Hiến

No comments:

Post a Comment